Giới thiệu
Tôi, 27 tuổi, đã có một gia đình nhỏ với người chồng và một cô con gái nhỏ. Tuy nhiên, trong lòng tôi, mẹ vẫn luôn là nơi bình yên nhất để tôi tìm về. Bài viết này sẽ kể về câu chuyện của tôi và những kỷ niệm đáng nhớ về mẹ, người đã hy sinh rất nhiều để nuôi dưỡng và chăm sóc tôi.
Con đẻ hay con nuôi?
Tôi được mẹ nhặt về nuôi khi mới 15 ngày tuổi. Mẹ đã tìm thấy tôi trong một chiếc giỏ và quấn bằng một mảnh chăn. Suốt thời thơ ấu, tôi được lớn lên trong tình yêu thương của ông bà và bố mẹ. Tuy nhiên, tôi không biết mình là con nuôi cho đến một ngày tôi bị bạn bè trêu chọc. Mẹ luôn ở bên tôi và giải thích mọi chuyện, và từ đó, tôi biết mình là con gái của mẹ và biết ơn mẹ vì đã giữ bí mật ấy.
Sự hy sinh đáng kính của mẹ
Mẹ luôn hy sinh rất nhiều cho gia đình. Trong những ngày khó khăn, khi gia đình chúng tôi không đủ tiền để mua thức ăn, mẹ phải đi xin từng bình sữa để nuôi tôi. Những bữa cơm đơn giản với cơm, muối và nước hòa muối trở thành nguồn dinh dưỡng quan trọng của chúng tôi. Mỗi lần tôi có ý định yêu cầu mẹ mua cho tôi những thứ mà chúng tôi không có đủ điều kiện, mẹ luôn nhắc nhở tôi về tình hình gia đình và tình yêu thương mà mẹ dành cho chúng tôi. Mẹ đã thể hiện tình yêu bằng việc làm việc vất vả và hy sinh bản thân để đáp ứng những yêu cầu của tôi.
Khi tôi lớn lên
Khi tôi lớn lên và trở thành một sinh viên đại học, mẹ vẫn luôn ở bên tôi và hỗ trợ tôi. Mẹ đã chuẩn bị một số nguyên liệu như gạo, hành, tỏi và cá khô để tôi mang theo khi đi học. Mẹ đã dùng tiền từ việc bán lúa để trang trải cho việc học của tôi. Mẹ luôn đồng hành và ủng hộ tôi trong suốt quãng thời gian học đại học, và tôi đã đạt được thành công với tấm bằng loại Giỏi và học bổng.
Tận hưởng niềm vui của làm mẹ
Khi tôi lập gia đình và sinh con, tôi mới thật sự hiểu được những hy sinh mà mẹ đã dành cho chúng tôi. Tôi đã trải qua những đêm thức trông con, những lúc con bị ốm và tôi phải đút từng thìa nhỏ cho con. Tôi hiểu rằng việc nuôi dưỡng một đứa bé không hề đơn giản, đặc biệt khi tôi là con nuôi. Mẹ luôn dành thời gian và công sức để chăm sóc cháu và con em tôi. Mẹ luôn hy sinh và không bao giờ nghĩ đến bản thân mình.
Tình yêu và biết ơn dành cho mẹ
Tôi chưa bao giờ dám nói câu “Con yêu mẹ” hoặc “Con cảm ơn mẹ”. Mỗi khi tôi muốn nói, có cái gì đó nghẹn lại, chặn ở cổ họng tôi khiến tôi không thể thốt lên lời. Mẹ luôn không nhớ ngày sinh của bản thân, vì vậy chúng tôi đã thống nhất quyết định chọn ngày 20/10 làm sinh nhật mẹ. Mỗi dịp ngày sinh nhật của mẹ, chúng tôi tụ tập cùng nhau làm một bữa cơm nhỏ để vui mừng cùng mẹ. Tôi chỉ mong mẹ luôn khỏe mạnh để có thể sống bên cháu và con cháu mình. Con yêu mẹ và tự hào vì có một người mẹ như mẹ!